明代诗词作品
共收录了480首明代诗词【经下邳】 诸儒坑尽一身余, 始觉秦家網目疏。 枉把六经灰火底, 桥边猶有未烧书。
【jīng xià pī 】 zhū rú kēng jìn yī shēn yú , shǐ jiào qín jiā wǎng mù shū 。 wǎng bǎ liù jīng huī huǒ dǐ , qiáo biān yóu yǒu wèi shāo shū 。
【竹枝词】
雪里山茶取次红,
白头孀妇哭青风。
自从貂虎横行后,
十室金钱九室空。
【zhú zhī cí 】
xuě lǐ shān chá qǔ cì hóng ,
bái tóu shuāng fù kū qīng fēng 。
zì cóng diāo hǔ héng háng hòu ,
shí shì jīn qián jiǔ shì kōng 。
【苦旱行】 田中无水骑马过,苗叶半黄虫齩破。 五月不雨至六月,农夫仰天泪交堕。 去年腊尽频下雪,父老俱言水应大。 如何三伏无片云,米价腾贵人饥饿。 大河之壖风扬沙,桔橰无用袖手坐。〔1〕〔2〕 林木焦杀鸟开口,鲂鱼枯干沟底卧。 人人气喘面皮黑,十个热病死九个。 安得昊天降灵雨,童儿欢笑父老贺。 高田低田薄有收,比里稍可完国课。 不然官吏猛如虎,终朝鞭扑畴能那?〔3〕
【kǔ hàn háng 】 tián zhōng wú shuǐ qí mǎ guò ,miáo yè bàn huáng chóng yǎo pò 。 wǔ yuè bú yǔ zhì liù yuè ,nóng fū yǎng tiān lèi jiāo duò 。 qù nián là jìn pín xià xuě ,fù lǎo jù yán shuǐ yīng dà 。 rú hé sān fú wú piàn yún ,mǐ jià téng guì rén jī è 。 dà hé zhī ruán fēng yáng shā ,jú gāo wú yòng xiù shǒu zuò 。〔1〕〔2〕 lín mù jiāo shā niǎo kāi kǒu ,fáng yú kū gàn gōu dǐ wò 。 rén rén qì chuǎn miàn pí hēi ,shí gè rè bìng sǐ jiǔ gè 。 ān dé hào tiān jiàng líng yǔ ,tóng ér huān xiào fù lǎo hè 。 gāo tián dī tián báo yǒu shōu ,bǐ lǐ shāo kě wán guó kè 。 bú rán guān lì měng rú hǔ ,zhōng cháo biān pū chóu néng nà ?〔3〕
【遗林子羽】 一南一北似飘蓬, 妾意君心恨不同。 他日归来亦无益, 夜台应少系书鸿。
【yí lín zǐ yǔ 】 yī nán yī běi sì piāo péng , qiè yì jun1 xīn hèn bú tóng 。 tā rì guī lái yì wú yì , yè tái yīng shǎo xì shū hóng 。
【八月辞故里】 国亡家破欲何之, 西子湖头有我师。 日月双悬于氏墓,〔1〕 乾坤半壁岳家祠。 惭将素手分三席, 拟为丹心借一枝。 他日素车东浙路, 怒涛岂必属鸱夷。〔2〕
【bā yuè cí gù lǐ 】 guó wáng jiā pò yù hé zhī , xī zǐ hú tóu yǒu wǒ shī 。 rì yuè shuāng xuán yú shì mù ,〔1〕 qián kūn bàn bì yuè jiā cí 。 cán jiāng sù shǒu fèn sān xí , nǐ wéi dān xīn jiè yī zhī 。 tā rì sù chē dōng zhè lù , nù tāo qǐ bì shǔ chī yí 。〔2〕
【拂晓行军诗】 忙着征衣快着鞭, 回头月挂柳梢边; 两三点露不成雨, 七八个星犹在天。 茅店鸡声人过语, 竹篱犬吠客惊眠; 等闲推出扶桑日, 社稷山河在眼前。
【fú xiǎo háng jun1 shī 】 máng zhe zhēng yī kuài zhe biān , huí tóu yuè guà liǔ shāo biān ; liǎng sān diǎn lù bú chéng yǔ , qī bā gè xīng yóu zài tiān 。 máo diàn jī shēng rén guò yǔ , zhú lí quǎn fèi kè jīng mián ; děng xián tuī chū fú sāng rì , shè jì shān hé zài yǎn qián 。
【对酒】 隐隐江城玉漏催,[1] 劝君须尽掌中杯。 高楼明月笙歌夜, 知是人生第几回。
【duì jiǔ 】 yǐn yǐn jiāng chéng yù lòu cuī ,[1] quàn jun1 xū jìn zhǎng zhōng bēi 。 gāo lóu míng yuè shēng gē yè , zhī shì rén shēng dì jǐ huí 。
【暑夜】 此夜炎蒸不可当,[1] 开门高树月苍苍。[2] 天河只在南楼上,[3] 不借人间一滴凉。[4]
【shǔ yè 】 cǐ yè yán zhēng bú kě dāng ,[1] kāi mén gāo shù yuè cāng cāng 。[2] tiān hé zhī zài nán lóu shàng ,[3] bú jiè rén jiān yī dī liáng 。[4]
【新林浦】[1] 夹岸人家映柳條, 玄晖遗迹草萧萧。[2] 曾为一夜青山客,[3] 未得无情过板桥。
【xīn lín pǔ 】[1] jiá àn rén jiā yìng liǔ tiáo , xuán huī yí jì cǎo xiāo xiāo 。[2] céng wéi yī yè qīng shān kè ,[3] wèi dé wú qíng guò bǎn qiáo 。
【夜坐寄朱仲开张鸥江】 坐久北风起,江声带远沙。 客愁初到鬓,乡梦不离家。 林静无残叶,灯寒有落花。 怀君滞羈旅,云州各天涯。
【yè zuò jì zhū zhòng kāi zhāng ōu jiāng 】 zuò jiǔ běi fēng qǐ ,jiāng shēng dài yuǎn shā 。 kè chóu chū dào bìn ,xiāng mèng bú lí jiā 。 lín jìng wú cán yè ,dēng hán yǒu luò huā 。 huái jun1 zhì jī lǚ ,yún zhōu gè tiān yá 。
点绛唇·春闺
满眼韶华,东风惯是吹红去。几番烟雾,只有花难护。
梦里相思,故国王孙路,春无主!杜鹃啼处,泪染胭脂雨。
diǎn jiàng chún ·chūn guī
mǎn yǎn sháo huá ,dōng fēng guàn shì chuī hóng qù 。jǐ fān yān wù ,zhī yǒu huā nán hù 。
mèng lǐ xiàng sī ,gù guó wáng sūn lù ,chūn wú zhǔ !dù juān tí chù ,lèi rǎn yān zhī yǔ 。
【渡易水】
并刀昨夜匣中鸣,燕赵悲歌最不平。
易水潺湲云草碧,可怜无处送荆卿!
【dù yì shuǐ 】
bìng dāo zuó yè xiá zhōng míng ,yàn zhào bēi gē zuì bú píng 。
yì shuǐ chán yuán yún cǎo bì ,kě lián wú chù sòng jīng qīng !
【秋日杂感】
行吟坐啸独悲秋,海雾江云引暮愁。
不信有天常似醉,最怜无地可埋忧。
荒荒葵井多新鬼,寂寂瓜田识故侯。
见说五湖供饮马,沧浪何处着渔舟。
【qiū rì zá gǎn 】
háng yín zuò xiào dú bēi qiū ,hǎi wù jiāng yún yǐn mù chóu 。
bú xìn yǒu tiān cháng sì zuì ,zuì lián wú dì kě mái yōu 。
huāng huāng kuí jǐng duō xīn guǐ ,jì jì guā tián shí gù hóu 。
jiàn shuō wǔ hú gòng yǐn mǎ ,cāng làng hé chù zhe yú zhōu 。
【三洲歌】
相送巴陵口,含泪上舟行。
不知三江水, 何事亦分流?
【sān zhōu gē 】
xiàng sòng bā líng kǒu ,hán lèi shàng zhōu háng 。
bú zhī sān jiāng shuǐ , hé shì yì fèn liú ?
【山花子】 杨柳迷离晓雾中, 杏花雾落五更钟。 寂寞景阳宫外月,照残红。 蝶化彩衣金缕尽, 虫衔画粉玉楼空, 惟有无情双燕子,舞东风。
【shān huā zǐ 】 yáng liǔ mí lí xiǎo wù zhōng , xìng huā wù luò wǔ gèng zhōng 。 jì mò jǐng yáng gōng wài yuè ,zhào cán hóng 。 dié huà cǎi yī jīn lǚ jìn , chóng xián huà fěn yù lóu kōng , wéi yǒu wú qíng shuāng yàn zǐ ,wǔ dōng fēng 。